Khấu hao là việc phân bổ một cách có hệ thống giá trị phải khấu hao của TSCĐ trong suốt thời gian sử dụng hữu ích của tài sản đó (Chuẩn mực 03). Trong đó, giá trị phải khấu hao là nguyên giá của TSCĐ ghi trên các báo cáo tài chính trừ đi giá trị thanh lý ước tính của tài sản đó. Thời gian hữu ích của TSCĐ được hiểu là thời gian mà TSCĐ phát huy được tác dụng cho sản xuất, kinh doanh và được tính bằng:
(1) Thời gian mà doanh nghiệp dự tính sử dụng TSCĐ; hoặc
(2) Số lượng sản phẩm hoặc các đơn vị tính tương tự mà doanh nghiệp dự tính thu được từ việc sử dụng tài sản.
Hiện nay theo qui định của Chuẩn mực 03 – TSCĐ hữu hình, tiêu chuẩn để ghi nhận TSCĐ hữu hình bao gồm 4 tiêu chuẩn sau đây:
(1) Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai từ việc sử dụng tài sản đó;
(2) Nguyên giá tài sản phải được xác định một cách đáng tin cậy;
(3) Thời gian sử dụng ước tính trên 1 năm;
(4) Có đủ tiêu chuẩn giá trị theo qui định hiện hành (từ 10 triệu đồng trở lên)
Theo qui định của Chuẩn mực 04 – TSCĐ vô hình, để đủ điều kiện ghi nhận là TSCĐ vô hình, tài sản cần thoả mãn đồng thời 4 tiêu chuẩn sau:
(1) Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai do tài sản đó mang lại;
(2) Nguyên giá tài sản phải được xác định một cách đáng tin cậy;
(3) Thời gian sử dụng ước tính trên 1 năm;
(4) Có đủ tiêu chuẩn giá trị theo qui định hiện hành (từ 10 triệu đồng trở lên)
Theo Chuẩn mực 03 và Chuẩn mực 04, có 3 phương pháp tính khấu hao sau đây:
– Phương pháp khấu hao đều hay còn gọi là khấu hao theo đường thẳng
– Phương pháp khấu hao theo số dư giảm dần
– Phương pháp khấu hao theo số lượng sản lượng
Mối quan hệ giữa nguyên giá TSCĐ, khấu hao TSCĐ và giá trị còn lại của TSCĐ được thể hiện qua công thức sau đây:
Giá trị còn lại của TSCĐ = Nguyên giá TSCĐ – Khấu hao luỹ kế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét